Cách chăm sóc hỗ trợ tạm thời nhằm giải phóng cho người chăm sóc bị kiệt sức

Nhu cầu chăm sóc

Chăm sóc cho người ốm bệnh đã là một công việc căng thẳng, nhưng khi người đó ở giai đoạn cuối cuộc đời thì công việc chăm sóc còn phải chịu nhiều thử thách hơn thế. Những yêu cầu đối với công việc chăm sóc thường tăng lên bởi việc sử dụng thuốc thường xuyên, chăm sóc vết thương đặc biệt hoặc trợ giúp ăn uống, đi vệ sinh.

Cảm giác không chắc chắn về thời điểm cái chết xảy đến làm gia tăng áp lực về tinh thần.

Tất cả những điều này khiến người chăm sóc mất ngủ và sống tách biệt trong lo âu, có thể dẫn đến cảm giác chán nản, mệt mỏi và căng thẳng, còn được gọi là "người chăm sóc bị kiệt sức"¹. Để tránh tình trạng này, những người thân hoặc bạn bè chăm sóc cho người sắp ra đi cũng phải tự chăm sóc cho chính họ bằng cách nghỉ ngơi thật nhiều và dành thời gian cho bản thân tránh khỏi các đòi hỏi của công việc chăm sóc.

Bệnh nhân ở giai đoạn cuối đời tiếp nhận dịch vụ chăm sóc cuối đời đủ điều kiện được "chăm sóc hỗ trợ tạm thời", được định nghĩa và chi trả theo quyền lợi về chăm sóc cuối đời từ Medicare. Chăm sóc hỗ trợ tạm thời của dịch vụ chăm sóc cuối đời cho phép người chăm sóc của gia đình tạm ngừng nghĩa vụ chăm sóc trong khi bệnh nhân được chăm sóc trong một cơ sở nội trú được Medicare chứng nhận.

Chăm sóc hỗ trợ tạm thời là gì?

Medicare định nghĩa chăm sóc hỗ trợ tạm thời là "... hình thức chăm sóc nội trú ngắn hạn chỉ cung cấp cho bệnh nhân khi cần thiết để giải phóng người nhà hoặc người chăm sóc tại gia cho người đó".²

Các tình huống được xem là cần thiết bao gồm: 

  • Người chăm sóc có thể đang bị kiệt sức về thể chất hoặc cảm xúc do chăm sóc người bệnh suốt ngày đêm
  • Người chăm sóc muốn tham dự một sự kiện gia đình như lễ tốt nghiệp, hôn lễ, tang lễ, v.v...
  • Người chăm sóc bị ốm và không thể chăm sóc cho bệnh nhân.

Ai là người thực hiện chăm sóc hỗ trợ tạm thời?

Trong trường hợp xảy ra các tình huống này, quyền lợi về chăm sóc cuối đời sẽ chi trả để bệnh nhân lưu trú tối đa 5 ngày đêm tại một cơ sở được Medicare chứng nhận trong thời gian người chăm sóc đi vắng. Thành viên nhóm chăm sóc cuối đời đóng vai trò nhận biết các triệu chứng cho thấy người chăm sóc bị kiệt sức; họ có thể đề nghị bác sĩ của nhóm ra yêu cầu đưa bệnh nhân vào một cơ sở được Medicare phê chuẩn, chẳng hạn như một cơ sở chăm sóc cuối đời nội trú, một giường bệnh trong một bệnh viện ký hợp đồng với cơ sở chăm sóc cuối đời hay viện dưỡng lão.

Sau khi bệnh nhân được tiếp nhận, nhóm chăm sóc cuối đời tiếp tục tiến hành kế hoạch chăm sóc bệnh nhân trong khi nhân viên của cơ sở đó thực hiện công việc chăm sóc lẽ ra sẽ do người chăm sóc của gia đình thực hiện. Theo quyền lợi về chăm sóc cuối đời, dịch vụ chăm sóc hỗ trợ tạm thời cho bệnh nhân nội trú có thể thực hiện không thường xuyên trong tối đa 5 ngày đêm, đảm bảo người chăm sóc có thể thư giãn và tận hưởng thời gian khi biết người thân của mình đang được chăm sóc bởi những người đáng tin cậy.

Không phải tất cả những người chăm sóc đều cần nghỉ ngơi. Việc giải phóng khỏi công việc chăm sóc cũng có thể được thực hiện bằng nhiều cách khác. Khi một thành viên nhóm chăm sóc cuối đời, bao gồm tình nguyện viên chăm sóc cuối đời, đến [nhà] hoặc một người bạn ghé thăm [nhà], người chăm sóc của gia đình có thể tận dụng thời gian đó để làm việc vặt, đi dạo hoặc gặp gỡ bạn bè.

Nạp lại năng lượng cho người chăm sóc nhờ dịch vụ chăm sóc hỗ trợ tạm thời

Dành thời gian với người khác hay thực hiện một chuyến đi ngắn có thể giúp người chăm sóc tranh thủ nghỉ ngơi, một việc vốn rất cần thiết, suy ngẫm lại và nuôi dưỡng một thái độ tích cực hơn. Để tận dụng tối đa dịch vụ chăm sóc hỗ trợ tạm thời, chúng tôi khuyến khích người chăm sóc dự tính trước để quyết định xem họ sẽ dành thời gian làm gì. Trung tâm quốc gia về tài nguyên và mạng lưới chăm sóc hỗ trợ tạm thời ARCH khuyến nghị, người chăm sóc nên có thời gian nghỉ ngơi đầy đủ và thường xuyên, biến nó thành một kỳ nghỉ ngắn có mục đích và ý nghĩa trong lịch trình quen thuộc³.

Chăm sóc hỗ trợ tạm thời là 1 trong 4 cấp độ chăm sóc của chúng tôi

VITAS cung cấp 4 loại hay cấp độ chăm sóc rộng theo định nghĩa quyền lợi về chăm sóc cuối đời từ Medicare:

  • Chăm sóc thường lệ tại nhà. Đây là cách VITAS cung cấp dịch vụ chăm sóc cuối đời thường xuyên nhất: tại nhà bệnh nhân, cơ sở chăm sóc dài hạn và viện dưỡng lão.
  • Chăm sóc liên tục (Intensive Comfort Care®). Khi cần thiết về mặt y tế, nhân viên chăm sóc cuối đời sẽ thực hiện kiểm soát triệu chứng cấp tính tại nhà hoặc cơ sở khác theo ca tối đa 24 giờ/ngày để bệnh nhân có thể không phải nhập viện.
  • Chăm sóc nội trú. Nếu nhu cầu của bệnh nhân không thể quản lý được tại nhà, các cơ sở chăm sóc cuối đời nội trú của VITAS và hình thức bố trí đặc biệt tại các cơ sở địa phương sẽ cung cấp dịch vụ chăm sóc cuối đời bất kể ngày đêm cho đến khi bệnh nhân có thể về nhà.
  • Chăm sóc hỗ trợ tạm thời. Giới hạn trong tối đa 5 ngày liên tiếp, dịch vụ chăm sóc hỗ trợ tạm thời trao cho người chăm sóc chính của bệnh nhân một thời gian "nghỉ ngơi" ngắn bằng cách tiếp nhận bệnh nhân chăm sóc tại gia vào một cơ sở có tổ chức và người chăm sóc không phải lo đáp ứng các tiêu chí quản lý triệu chứng và cơn đau cho bệnh nhân "nội trú".

¹https://americanhospice.org/caregiving/caregiving-at-lifes-end-facing-the-challenges/

²Tổ chức chăm sóc giảm nhẹ quốc gia. Phiếu lời khuyên về cấp độ chăm sóc, 2012. www.nhpco.org/regulatroy

³http://archrespite.org/consumer-information

Tìm hiểu xem liệu chăm sóc cuối đời có thể hỗ trợ cho người thân của quý vị hay không.