Một ngày trong cuộc sống của bác sĩ chăm sóc cuối đời

BS. Kanner, Bác sĩ chăm sóc cuối đời của VITASBS. Steven P. Kanner dành 38 năm làm việc với vai trò là một bác sĩ khoa ung thư giúp bệnh nhân của mình chống lại các căn bệnh ung thư chết người; hiện nay ông đang giúp đỡ các bệnh nhân ung thư và những đối tượng khác mắc phải căn bệnh hiểm nghèo đang phải đối mặt với cái chết luôn rình rập phía trước. Là một bác sĩ chăm sóc cuối đời tại VITAS Healthcare, công việc của BS. Kanner không chỉ có chăm sóc bệnh nhân của mình mà còn đảm bảo rằng họ trải qua những ngày tháng cuối cùng của đời mình thật sự thoải mái.

Tiếng cười: Phương thuốc tuyệt vời nhất

Làm quen với BS. Kanner chính là chia sẻ nụ cười cùng với ông ấy. Ông ấy luôn có sẵn một kho các câu chuyện đùa hay những lời nhận xét hài hước. Khi BS. Kanner bước chân vào nhà bệnh nhân, ông luôn nở nụ cười thân thiện cùng ánh mắt trìu mến lấp lánh. Tính cách dễ chịu của ông giúp bệnh nhân và gia quyến của họ luôn thấy thoải mái. Và không mấy khó khăn để nhận thấy các y tá, hộ lý, nhân viên xã hội, giáo sĩ và những thành viên khác trong nhóm của ông thoải mái với những câu đùa vui đầy thân thiện của ông.

Nhưng khi đảm bảo rằng bệnh nhân của mình thấy thoải mái và rằng những người chăm sóc của họ nhận được hỗ trợ cần thiết, ông ấy cũng rất tập trung vào công việc.

Các bác sĩ chăm sóc cuối đời được phép linh hoạt dành thời gian cần thiết cho từng bệnh nhân khi họ yêu cầu.

"Tôi được gặp bệnh nhân của mình tại nhà của họ, đây là điều tôi thích hơn," ông cho biết. "Tôi được gặp họ trong môi trường sống riêng của họ tại gia, trên chiếc giường của chính họ cùng người thân xung quanh. Tôi thực sư cảm thấy không có lý do nào thuyết phục đối với việc một ai đó đang mắc bệnh nghiêm trọng phải ở trong môi trường bệnh viện trừ khi họ buộc phải làm như vậy. Đối với những bệnh nhân này sẽ tốt hơn nếu họ được ở nhà của mình."

Hợp tác với người chăm sóc

BS. Kanner thường phải chịu trách nhiệm chăm sóc khoảng 60 bệnh nhân.  Ông thường đến thăm bệnh nhân hàng tháng trừ khi họ đang được chăm sóc liên tục, trong trường hợp đó ông đến thăm khám cho họ thường xuyên hơn. Trong một ngày thường nhật, BS. Kanner tới thăm khám cho khoảng bảy đến mười bệnh nhân.

Trong ngày hôm nay, chuyến thăm khám đầu tiên của ông là với Diane, bệnh nhân 86 tuổi (tên của bệnh nhân đã được thay đổi vì lý do riêng tư), người đang mắc bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính (COPD) nghiêm trọng. Sau khi rửa tay, ông tới bên giường và chào hỏi Diana khi bà đang ngủ. Bà đang phải thở ô xy; ông cẩn thận đặt đầu ống nghe lên ngực của bà và lắng nghe. Ông hỏi người chăm sóc, "Hôm nay bà ấy thế nào rồi?"

Trong khi người chăm sóc báo cáo về tình trạng ăn, ngủ và đi vệ sinh của Diane, BS. Kanner lôi máy đo huyết áp cầm tay ra khỏi túi y tế của mình. Trong khi nhẹ nhàng luồn vòng đo vào tay của Diane, ông giải thích việc mình đang làm. Ông kiểm tra các vết lở loét trên hông và gót chân của bà. Người chăm sóc giúp ông nâng nhẹ Diane để ông có thể đặt ống nghe trên lưng của bà để nghe kiểm tra. Ông tập trung lắng nghe hơi thở của bà vì mỗi dạng thức hơi thở thay đổi chính là dấu hiệu cho thấy tiến triển của bệnh nhân như thế nào.

Ông sẽ thực hiện thao tác kiểm tra thường quy này với mỗi bệnh nhân ông tới thăm khám hôm nay. Sau đó, ông sẽ ngồi lại với từng người chăm sóc của họ và nói qua về thuốc men của bệnh nhân. Ông sẽ lắng nghe chăm chú khi người chăm sóc nói cho ông biết suy nghĩ của họ về những thứ bệnh nhân cần và ông sẽ tìm hiểu xem những người chăm sóc đang cùng chống đỡ bệnh tật với bệnh nhân như thế nào.

"Việc xem biểu đồ của bệnh nhân quan trọng nhưng những người chăm sóc mới thực sự cho tôi biết diễn tiến bệnh tật của bệnh nhân," BS. Kanner nói.

Kiểm soát các kỳ vọng không thực tế

Bên trong căn phòng nhỏ ấm cúng, đầy sách tại nhà bệnh nhân tiếp theo, có một chiếc giường bệnh nơi ông Frank, 68 tuổi đang nằm yên một cách lặng lẽ. Căn bệnh ung thư não của Frank đã làm cho ông bị liệt một bên cơ thể và ông đang gặp phải tình trạng tâm thần thay đổi. Do bị đau và cần được tiêm thuốc nên ông Frank được các y tá chăm sóc cuối đời chăm sóc liên tục suốt ngày. Tuy nhiên hình thức chăm sóc liên tục chỉ là tạm thời và BS. Kanner sẽ phải xác định thời điểm khi ông Frank nên bắt đầu được chăm sóc thường lệ tại gia, đó là lúc vợ của ông Frank sẽ trở thành người chăm sóc chính cùng sự trợ giúp và chăm sóc từ các thành viên của nhóm chăm sóc cuối đời trong tuần.

"Tiêu chí để chỉ định chăm sóc liên tục là đau, khó thở hoặc các triệu chứng không kiểm soát được, khi bệnh nhân cần ai đó làm những việc mà thành viên gia đình hoặc người trợ giúp không thể làm được," BS. Kanner giải thích. "Một trong những thách thức lớn nhất đối với công việc của tôi là xử lý các kỳ vọng không thực tế thường là từ những thành viên trong gia đình.

"Khi một bệnh nhân được chăm sóc liên tục, gia đình của họ có thể cho rằng việc này sẽ tiếp tục kéo dài trong suốt cuộc đời của bệnh nhân, nhưng sự thật không phải như vậy."

Đây là trường hợp xảy ra với vợ của bệnh nhân Frank, bà Cassandra. Người phụ nữ bé nhỏ này đã hỏi bác sĩ rằng, "Tại sao lại phải chấm dứt việc chăm sóc liên tục?" Bà lo rằng mình sẽ không thể nâng được chồng của mình vì ông là một người đàn ông vạm vỡ, không thể xoay người hay thay bỉm cho ông. BS. Kanner giải thích rằng Frank sẽ sớm không còn cần phải chăm sóc liên tục vì tình trạng đau đớn và các triệu chứng của ông đã được kiểm soát.

Ông gợi ý thuê một ai đó giúp bà, đặc biệt là vào ban đêm để Cassandra có thể ngủ đủ giấc nhưng bà lại lo lắng về chi phí. BS. Kanner cho biết ông sẽ để nhân viên xã hội của nhóm chăm sóc cuối đời giúp bà tìm được ai đó mà bà có đủ khả năng chi trả. "Bà cũng phải chăm sóc cho sức khỏe của chính mình nữa" ông nói.

Bệnh nhân và Gia đình là trên hết

Sau khi điền thông tin vào tờ khai ca bệnh và kẹp nó vào biểu đồ theo dõi của Frank, BS. Kanner ra về. Khi ông đến và rời khỏi nhà bệnh nhân của mình, ông thường nhận được các cuộc gọi từ các y tá thuộc nhóm của mình. Hiện ông đang có một trong số những cuộc gọi như vậy. Y tá chăm sóc cuối đời thông báo với ông rằng bệnh nhân của cô ấy đang hấp hối và muốn bác sĩ ghé qua đó.

Bên trong tòa nhà cao tầng thuộc cơ sở chăm sóc dành cho người già hoặc tàn tật, BS. Kanner chào hỏi nữ y tá và kiểm tra bệnh nhân Thelma, 96 tuổi đang thiêm thiếp trên giường bệnh trong phòng khách. Bà đang thở ô xy và thở nhanh. "Có lẽ thời gian của bà ấy không còn nhiều," ông nói sau khi đo huyết áp và nghe tim và hơi thở của bà.

Nữ y tá lo rằng Thelma đang bị đau, vì vậy BS. Kanner kê một lượng móc-phin nhỏ nhất có thể nhằm đảm bảo bà cảm thấy thoải mái. Không muốn để Thelma ở lại một mình và lo rằng quầy thuốc sẽ không chuyển nhanh thuốc đến, ông đã nói với y tá rằng mình sẽ đi lấy thuốc và mang lại cho bệnh nhân.

"Không có nhiều bác sĩ tự đi lấy thuốc cho bệnh nhân đâu," nữ y tá cho biết.

Sau khi đi lấy thuốc về, BS. Kanner bông đùa với nữ y tá bằng tiếng Pháp, ngôn ngữ mẹ đẻ của cô ấy. Ông có thể nói tám ngôn ngữ: tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ý, tiếng Bồ Đào Nha, tiếng Pháp, Tiếng Nga, tiếng Đức và tiếng Haiti/Creole. Điều này rất hữu ích cho một bác sĩ chăm sóc cuối đời tại một nơi đa văn hóa như Miami, Florida.

Đảm bảo bệnh nhân có một cái chết "Bình yên"

BS. Kanner tốt nghiệp Đại học Howard tại Washington, DC. Ông ấy có bằng y từ trường Franklin & Marshall tại Lancaster, PA. Ông hoàn thành giai đoạn thực tập và nội trú tại Bệnh viện Jackson Memorial thông qua Đại học Miami. Sau khi dành hai năm tại Viện Ung thư Quốc gia tại Maryland, ông mở một phòng mạch tư chuyên chữa trị ung thư vào năm 1972.

Vào năm 1987, khi vẫn đang mở phòng mạch tư, ông đã gia nhập VITAS với tư cách nhân viên làm bán thời gian. Sau khi đóng cửa phòng mạch tư vào năm 2011, BS. Kanner trở thành bác sĩ chăm sóc cuối đời toàn thời gian tại văn phòng VITAS Hollywood, FL. Ông còn là giám đốc y tế tại Florida của Hiệp hội Y tế Chăm sóc giảm nhẹ, một bộ phận của VITAS Healthcare.

Các bác sĩ dành nhiều thời gian nghiên cứu và được đào tạo trong nhiều năm để học hỏi cách điều trị và chữa bệnh. Nhiều người dồn toàn bộ tâm trí và bất cứ thứ gì có thể để suy nghĩ về việc chữa trị cho bệnh nhân. Vậy tại sao một bác sĩ lại lựa chọn việc trở thành một bác sĩ chăm sóc cuối đời, tập trung vào việc tạo ra sự thoải mái thay vì suy nghĩ cách chữa trị cho bệnh nhân?

"Với tôi, chăm sóc cuối đời chính là một phần mở rộng tự nhiên của chuyên ngành ung thư," BS. Kanner giải thích. "Tôi đã luôn nghĩ rằng điều quan trọng nhất chính là việc cung cấp chăm sóc giảm nhẹ cho bệnh nhân của mình, giúp cuộc sống của họ trở nên dễ chịu, thoải mái hơn. Tôi sẽ nói với bất kỳ ai quan tâm trở thành một bác sĩ chăm sóc cuối đời rằng họ phải có suy nghĩ đúng đắn. Đây là việc chăm sóc tạo sự thoải mái, chứ không phải là chăm sóc điều trị tích cực.

"Công việc của tôi là giúp cho thời khắc khép lại cuộc đời của một ai đó trở nên thoải mái, dễ chịu cả về mặt thể chất và tinh thần. Cái chết là một tiến trình mà bất kỳ ai trên trái đất này sẽ đều phải trải qua. Mọi người đều xứng đáng được ra đi một cách bình yên. Công việc của tôi là đảm bảo để điều đó xảy ra."

Quý vị đang tìm kiếm cơ hội việc làm Bác sĩ chăm sóc cuối đời? Xem các vị trí đang tuyển hôm nay.

Hãy gọi cho VITAS để tìm hiểu thêm về các tùy chọn chăm sóc cuối đời và chăm sóc giảm nhẹ.